Đạo Phật luôn dạy cho chúng ta nhiều bài học về cuộc sống và bồi đắp tâm hồn. Đặc biệt, Phật có rất nhiều lời răn dạy về cách đối nhân xử thế mà bất cứ ai trong mỗi chúng ta đều cần học hỏi.
Phật dạy rằng, tất cả bất hạnh của con người đều phát sinh từ sự ham muốn lầm lạc, muốn những thú vui mà tiền của mua được, muốn nhiều quyền thế hơn kẻ khác, muốn hạnh phúc từ những điều mà mình cố đoạt được bằng mọi cách… Chính vì ham muốn, con người trở nên vị kỷ, chỉ nghĩ đến mình mà không nghĩ đến những gì có thể xảy ra cho người khác. Và vì không thể đạt được tất cả những gì mình mong muốn, con người luôn luôn lo âu và bất toại nguyện.
1. Khi gặp được người mà bạn thật lòng yêu thương: Bằng mọi giá hãy làm cho người ấy yêu thương bạn và muốn ở bên bạn mãi mãi, bởi nếu người ấy ra đi, bạn sẽ vô cùng đau khổ.
2. Khi gặp một người bạn đáng tin cậy: Hãy giữ mối quan hệ tốt đẹp với người này vì trong cuộc đời rộng lớn này thì việc gặp được tri âm tri kỷ vô cùng khó.
3. Khi gặp người mà bạn mang ơn: Hãy có những hành động bày tỏ sự cảm kích với họ, tuyệt đối không nên làm tổn thương họ vì họ chính là ân nhân của bạn.
4. Không giữ tâm oán hận: Người càng oán hận thì bản thân họ càng nhiều đau khổ. Vì thế hãy vứt bỏ mọi sân si oán hận, có thế mới mong được giải thoát.
5. Làm bất luận việc gì cũng phải để một đường lui: Làm việc gì cũng cần phải để cho mình một đường lui. Người độ lượng rộng rãi có thể bao dung người khác. Không nên làm gì, nói gì cũng làm đến tận tuyệt, cùng cực.
6. Làm người phải có lòng biết ơn: Có biết ơn con người mới học được cách tu tâm dưỡng tính. Biết cảm ơn sẽ khiến trong lòng bạn tràn đầy tình yêu thương.
7. Đối với người khác, đừng cầu toàn, trách cứ: Quá nghiêm khắc với người khác cũng là quá nghiêm khắc với bản thân mình. Phải có lòng khoan dung, độ lượng và biết suy nghĩ cho người khác bởi vì luôn trách cứ người khác sẽ khiến bạn tự cô lập bản thân, tứ bề khốn đốn.
8. Yêu người khác kỳ thực là yêu chính mình: Không có tình yêu thì cuộc sống cũng chỉ như sa mạc hoang vu, tặng người hoa hồng, tay mình sẽ lưu lại dư hương. Cần học cách “yêu người khác như yêu chính mình”.
9. Tức giận đối thủ: Bạn thấy tức giận đối thủ của mình, cho thấy bạn còn chưa nắm được phần thắng ở trong tay. Đánh trận để chiến thắng vì đại cục chứ không phải để trả thù địch thủ.
10. Cảm kích và thông cảm: Tìm hiểu và tôn trọng người khác nhiều hơn, hãy lấp đầy trái tim mình bằng khoan dung và cảm kích. Khoan dung là một loại mỹ đức cũng là một loại trí tuệ.
11. Học được từ chối, cự tuyệt: Miễn cưỡng đồng ý không bằng thẳng thắn, thành thật cự tuyệt. Làm người phải hiểu được rằng, có rất nhiều việc phải biết cự tuyệt!
12. Gặp lại người yêu cũ: Nên nở nụ cười với họ, cảm ơn họ vì đã giúp bạn hiểu thêm về tình yêu.
13. Gặp người từng ghét cay ghét đắng bạn: Nên cười xã giao với họ vì họ làm bạn trở nên kiên cường, cứng rắn hơn.
14. Gặp người đã từng phản bội bạn, quay lưng với bạn: Hãy cứ vui vẻ bắt chuyện với họ vì nếu như không có sự phản bội của họ thì tầm hiểu biết của bạn về cuộc sống này vẫn vô cùng hạn hẹp.
15. Gặp người bạn đã từng yêu say đắm: Nên chúc phúc cho họ, bởi vì khi yêu là nhìn thấy người mình yêu hạnh phúc cũng là một điều hạnh phúc.
Trong cuộc đời, ta sẽ gặp rất nhiều người, nếu có duyên có phận sẽ đi cùng nhau một đoạn, thậm chí may mắn là cả con đường... nhưng nếu không may, chúng ta chỉ đi cùng nhau một đoạn thôi rồi người rẽ trước, người rẽ sau...Có những người, khi đi lướt qua nhau sẽ thành người xa lạ. Nhưng mỗi cuộc gặp, mỗi đoạn đường, mỗi người đi cùng ta một đoạn đường, đều có ý nghĩa với ta.
Cho dù đó là người cùng ta chơi chung những trò chơi ngày thơ bé, cùng ăn chung một cái bánh con con, cùng khóc vì mẹ mắng, cùng tay lấm mặt lấm cười vui, rồi lớn lên, mỗi đứa một chí hướng, một con đường, một ước mơ, rồi xa nhau và không bao giờ gặp lại. Dù đó là người đầu tiên bạn yêu thương nhưng không thể đến được cũng đừng oán than... Tình cảm đó sẽ theo suốt cuộc đời, cho dù không nguyên vẹn.
Cuộc đời dài như vậy, có trăm ngàn ngã rẽ, ắt sẽ có người phải rẽ trước. Có người chung đoạn đường dài, có người chia đoạn đường ngắn. Có người trở thành xa lạ, có người sẽ gặp lại nhau. Chưa đi đến cuối con đường cũng khó mà biết người đó có cùng ta mãi mãi? Nhưng con người dường như có một linh cảm khi gặp ai đó, rằng đó chính là người sẽ mãi đi cùng ta trên con đường đời thăm thẳm này...
Dù sao đi nữa, dù ngắn dù dài, dù thành xa lạ hay thân thiết, mỗi một người đến trong đời ta, đi chung với ta một chặng đường đều đáng trân trọng. Họ đã là một phần đời của ta...!!!