Cách đây hơn tháng, ba tôi đi kiểm tra sức khỏe, bác sĩ cho biết ba bị một khối u khoảng 2cm ở tuyến tụy. Sau đó bác sĩ yêu cầu chụp cắt lớp, làm sinh thiết để xem có bị ung thư hay không.
Trước đây, tôi từng chứng kiến cảnh người chú ruột bị ung thư phổi qua đời khi mới 40 tuổi. Chú đau đớn trên giường bệnh, thân thể bại hoại yếu ớt. Tôi còn nhớ hôm ấy chú nhờ ba mẹ tôi đưa chú lên chùa Ấn Quang sớm gặp thầy Thích Trí Quảng để quy y, thầy ban cho chú tôi pháp danh và một lá cờ Phật giáo để được bình an ra đi. Ngày chú có pháp danh là Pháp Đạo cũng là ngày chú nhẹ nhàng trút hơi thở cuối cùng.
Khi nhắc đến bệnh ung thư, tôi sợ chứng kiến sự giày vò thể xác cũng như tâm trí của những người thương yêu. Những ngày chờ kết quả xét nghiệm của ba, tôi như đang sống trong bóng tối, tâm trạng hoang mang, thương ba và nghĩ gia đình mình sẽ ra sao nếu ba không còn nữa… Trong thời gian chờ đợi ấy, lòng mẹ như lửa đốt. Tối nào mẹ nhìn ba ngủ cũng khóc thật nhiều. Mẹ nói tuyến tụy như một lá mía chỉ dài 6cm mà ba bị khối u hết 2cm, nếu bị bệnh đó sẽ ra đi nhanh lắm!
Còn tôi chỉ biết đọc tụng thần chú Dược Sưhồi hướng công đức cầu nguyện cho ba. Tôi khấn nguyện Phật Trời cho tôi được nhận hết bệnh của ba, cho ba tôi được hết bệnh khổ, sống an vui bên mẹ hoài. Tôi đọc hồng danh Phật mỗi ngày hai buổi sáng tối. Ngay dịp lễ Vu lan, tôi nhờ quý Cô trong chùa cầu an cho ba. Quý Cô khuyên tôi về nói ba cũng nên đọc tụng kinh để sám hối nghiệp chướng cho chính mình.
Ba tuần trôi qua, cả nhà tôi luôn tụng niệm kinh Phổ môn và chú Dược Sư. Ngày bác sĩ báo kết quả, ba tôi bị 3 u nang trong cơ thể nhưng không ở tuyến tụy mà lệch về phía phổi một chút, và kỳ diệu thay tất cả đều lành tính. Bệnh tình của ba không cần uống thuốc và cũng không cần mổ. Đó là sự nhiệm mầu nhất mà tôi tin tưởng rằng chỉ có Phật và Bồ-tát mới có thể mang đến cho ba. Gia đình tôi như từ địa ngục bay bổng lên thiên đường, bao nỗi gánh nặng trong lòng đều tan biến. Ba tôi từ hôm đó bỏ thuốc lá, điều mà tôi và mẹ đã năn nỉ ba bao nhiêu năm nay mà không thành công.
Trước đây, tôi đã được Phật Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Như Lai ứng cứu, tật bệnh tiêu trừ. Và lần này, Phật đã giúp ba tôi tiêu trừ nghiệp chướng, hết bệnh hết khổ. Đời đời kiếp kiếp tôi xin được là hành giả Pháp Hoa. Và nhờ thâm ân của Hòa thượng ân sư thượng Trí hạ Quảng, gia đình tôi được thăng hoa lợi lạc trong tình thương của Tam bảo. Dù tôi đã sống xa quê 8 năm nay nhưng không một ngày tôi quên mình là đệ tử thầy, tôi nguyện mình phải sống sao cho không phụ lòng thầy.
Tất cả những gì tôi có được hôm nay, cuộc sống đầy đủ, kinh tế ổn định là nhờ nương theo ân đức của ân sư. Tôi nguyện luôn sống vui trong Chánh đạo, làm những việc đúng Chánh pháp, và cầu xin cho những bệnh tật, khó khăn, tai nạn… trên thế gian được hóa giải, sớm tiêu trừ.