Người niệm Phật thì chẳng ma quỷ nào dám đến gần

Làm sao để phân biệt đâu là thân bệnh hay là do ma quỷ quấy nhiễu? Chúng con mỗi lần trì chú, tụng kinh hay có vấn đề gì khó chịu tâm bất ổn, lên chùa đều được bảo là do vong hành, do ma quỷ, cần phải cúng tế siêu độ, đeo dây pháp bảo là hết, vậy có đúng không?

HỎI

Làm sao để phân biệt đâu là thân bệnh hay là do ma quỷ quấy nhiễu? Chúng con mỗi lần trì chú, tụng kinh hay có vấn đề gì khó chịu tâm bất ổn, lên chùa đều được bảo là do vong hành, do ma quỷ, cần phải cúng tế siêu độ, đeo dây pháp bảo là hết, vậy có đúng không?

Niệm Phật

ĐÁP

Nếu có bệnh thì tốt nhất bạn hãy đến bác sĩ. Trừ khi các bác sĩ không tìm ra bệnh, thì hãy tìm đến những vị có đạo lực và kinh nghiệm tu để xem có vấn đề tâm linh nào tác động hay không. Nếu có thì hãy nhờ các vị đó hoặc các thầy chuyên môn trợ giúp. Bây giờ, hay có khuynh hướng xảy ra chuyện gì bất thường thì một số thầy hoặc đồng bóng đổi thừa cho có vong thực tế là không phải như vậy. 

Tuy nhiên, theo HT Tịnh Không, trong kinh Phật nói: “Thọ mạng chung tận, chư ác nhiễu quy”, tức là lúc thọ mạng đã hết, vận mạng của quý vị đã đến chổ cuối cùng, thì lúc đó oan thân trái chủ thảy đều hiện đến, thảy đều đến đòi nợ.

Tôi có một người bạn học đã qua đời nhiều năm, lúc ông ta vào tuổi trung niên đã từng làm viện trưởng bệnh viện Vinh Dân ở Thạch Bài Đài Bắc, chúng tôi là bạn học cùng lớp. Ông ta nói với tôi rằng: Thật là có ma, những người trong bệnh viện đều tin có ma. Trong phòng bệnh nếu như có người nhìn thấy quỷ vô thường đứng trước cửa, chỉ cần có người nhìn thấy thì người bệnh trong phòng đó trong ba ngày thì họ sẽ ra đi, các bác sĩ và y tá cũng thường nhìn thấy. Cho nên ông ta nói với tôi, ông rất tin chuyện này là có thật.

Chúng ta là những người học Phật, niệm Phật, đến bệnh viện vì sao không nhìn thấy ma quỷ? Vì thân có ánh sáng, khi ma quỷ nhìn thấy đều phải tránh né, phàm là người nào nhìn thấy ma quỷ đều là vận khí của họ rất yếu, những người nào mà vận khí mạnh thì ma quỷ sợ họ, sẽ tránh né họ, đến khi nào vận khí của quý vị yếu thì thấy ma quỷ hiện ra, lúc đó thì chúng sẽ gây rắc rối với quý vị. “Chư ác” tức là nói tam ác đạo. Cho nên đến lúc sắp mạng chung, thiếu mạng thì họ đến đòi mạng, thiếu nợ thì họ đến đòi nợ.

Có những bệnh nhân lúc bệnh nặng trầm trọng sắp phải ra đi, họ nói với người nhà rằng, “tôi đã thấy người nào đó đang đứng ở trước cửa”, đó là gì? Đó là họ thật nhìn thấy không phải giả, trong kinh Địa Tạng có nói rõ, họ nhìn thấy những người thân nhân quyến thuộc đều đã qua đời, có phải thật là người thân hay không?

Không phải thật, trong kinh Địa Tạng nói không phải thật, đó là oan gia trái chủ của họ biến hiện ra người thân nhân quyến thuộc của họ để dụ dỗ họ, để dẫn dắt họ. Nếu họ nhìn thấy là oan gia trái chủ thì họ không bao giờ theo chúng, khi họ nhìn thấy là thân nhân quyến thuộc thì họ liền đi theo chúng, sau khi đi theo chúng rồi, mặt mũi của chúng vừa biến đổi thì chúng sẽ thanh toán quý vị, đến lúc đó quý vị hối hận cũng không kịp, những chuyện này đều là sự thật không phải giả.

Cho nên người niệm Phật phải đem sự tu học của mình bố thí công đức, hồi hướng cho oan gia trái chủ, tại vì sao? Vì trong vô lượng đời đời kiếp kiếp đến nay chúng ta đã kết oán thù rất nhiều với tất cả chúng sanh, cố ý hay vô ý, những chúng sanh đó bao gồm cả súc sanh như côn trùng muỗi kiến, chúng ta cố ý giết chúng. Lúc chúng ta còn nhỏ không biết, bắt những động vật nhỏ để làm đồ chơi, chơi đùa cho đến chết, đó là cố ý, còn vô ý giết hại thì rất nhiều, bất luận là cố ý hay vô ý, đến lúc quý vị sắp mạng chung thì chúng đều hiện đến trả thù đòi mạng.

Niệm một câu Phật hiệu, chư Phật hộ niệm, thần hộ pháp bảo vệ, hết thảy quỷ thần chẳng dám đến gần bên thân quý vị. Đầu thời Dân Quốc, cư sĩ Đinh Phước Bảo có ghi lại một câu chuyện, đấy là chuyện có thật. Có hai người là bạn bè thân thiết, cùng đi ra ngoài, có một người chết trên đường đi, một người trở về. Sau khi trở về bèn báo tin cho gia quyến của người kia biết, vợ ông ta ngờ vị bằng hữu ấy hại chết chồng mình. Mối nghi ấy từ đầu đến cuối không thể tháo gỡ được!

Sau khi chồng bà ta chết đi, hồn ma rất thiêng, vẫn thường tìm đến người bạn trò chuyện, ông ta nói: “Người nhà tôi nghi ngờ ông, ông hãy dẫn vợ tôi đến đây, tôi sẽ giải thích trước mặt bà ấy hòng có thể tiêu trừ nỗi hoài nghi ấy”.

Ông ta nghe xong câu ấy, bèn niệm một tiếng A Di Đà Phật. Ông niệm A Di Đà Phật một tiếng, hồn ma ấy kêu lên: “Ông đừng có niệm! Khi ông niệm, thân ông phóng quang, tôi bứt rứt chịu không thấu!”

Ông ta nghe xong, niệm mấy tiếng nữa, hồn ma bèn bỏ chạy. Do vậy, ông ta hiểu: Ông ta cũng chẳng cần phải giải thích cho vợ ông kia nữa. Từ đấy về sau, ông ta xuất gia, nhất tâm niệm A Di Đà Phật. Ông ta mới biết một câu A Di Đà Phật có sức mạnh chẳng thể nghĩ bàn như thế. Vị bằng hữu kia chẳng phải là ác quỷ, niệm mấy câu A Di Đà Phật mà ông ta chẳng dám léo hánh, chẳng dám đến gần, phải tránh đi, mới biết công đức niệm Phật chẳng thể nghĩ bàn!

Hòa thượng Tịnh Không

Theo pgvn