Ngộ nhận 'viện dưỡng lão tốt cho người già'

Phải vài thế hệ nữa thì người già Việt mới xem viện dưỡng lão mà một "ngôi nhà".

Nhiều bạn trẻ đưa ra quan điểm nhàn thân khi muốn đưa cha mẹ vào viện dưỡng lão. Thế nhưng họ không nghĩ là cha mẹ họ có muốn hay không? Điều kiện có cho phép không?

Tôi nghĩ chúng ta hãy đọc những bài viết như thế và xem như thêm một lựa chọn cho chính mình khi về già. Đừng nói về việc sẽ đưa cha mẹ vào viện dưỡng lão, bởi đó là sự lựa chọn của chính cha mẹ.

Dù sao, ở thời các cụ, bị con bỏ vào viện dưỡng lão là cảm giác bị bỏ rơi, con mang tiếng bất hiếu, phải từ từ xã hội mới thay đổi được. Hãy bắt đầu từ chính các bạn, chứ không phải từ cha mẹ các bạn. Nếu cha mẹ các bạn vẫn muốn sống bên cạnh các con, thì con cái nên chiều ý các cụ.

Đừng bắt cha mẹ bạn (những người từ thế hệ trước sắp gần đất xa trời) phải thấm nhuần tư tưởng mới này mà đồng ý vào viện dưỡng lão. Để thay đổi được văn hóa và tư tưởng, có khi mất cả mấy thế hệ mới làm được.

Ở Việt Nam hiện giờ, trả phí rồi mong ở viện chăm sóc các cụ tốt hơn con cái thì chỉ là mơ. Mơ dần tới đời mình già, con cháu mình già thì có lẽ cũng thành hiện thực.

Hiện tại viện dưỡng lão dành cho những cụ già có hoàn cảnh đặc biệt, con cái có điều kiện nhưng lo làm quên cha mẹ, sợ cực, hoặc cha mẹ già nhưng con cái cũng mang bệnh không thể chăm sóc. Cứ để họ thử nghiệm dần cho viện dưỡng lão phổ biến dần lên, bởi xã hội còn nhiều mảnh đời già cô đơn cần nơi tá túc.

Rất nhiều bạn ngộ nhận là tốt cho bố mẹ mình nhưng thực ra là rảnh rỗi cho mấy bạn đấy thì đúng hơn.

Lẽ ra họ thấy hay thì họ chỉ nên tích lũy cho chính cuộc sống của họ thôi, còn bố mẹ thuộc thế hệ trước, không phải ai cũng kịp hiểu tư tưởng này. Mà nếu chưa kịp hiểu thì nên chiều ý cha mẹ bởi vì con cái có hiếu là phải chăm sóc tư tưởng cho cha mẹ trước đã. Chứ sống thọ mà lúc nào các cụ cũng tự tủi thân, cảm giác bị con cháu bỏ rơi thì đúng kiểu viện dưỡng là "nhà giam".

Tôi không có ác cảm việc vào viện dưỡng lão, tôi sẽ thấm nhuần tư tưởng này và chuẩn bị cho cuộc sống về già của mình. Nhưng với ông bà, bố mẹ của tôi thì không, tôi để họ lựa chọn vì đó là cuộc sống của bố mẹ.

Tình cảm mới là thứ đáng quý nhất. Người già rất khó thay đổi, hay tủi thân, hay "nhõng nhẽo"... họ sẽ dần như trẻ con vậy đó. Nếu cứ cảm giác bị bỏ rơi, họ sẽ không thấy hạnh phúc. Còn ai có tài thuyết phục và cha mẹ có tư tưởng thoáng, đồng ý vào viện dưỡng lão thì tốt thôi.

Ân cha mẹ là nặng hơn hết. Trong thiên hạ, không có ân nào bằng ...

Báo hiếu cho cha mẹ như thế nào là thiết thực nhất